Xin chào tất cả các bạn!
Mình hy vọng bạn trải qua một tuần vui vẻ và nhiều niềm vui.
Bản thân mình đang trong khoảng thời gian điều chỉnh nhịp sinh học khá nhiều, không còn được phép thức khuya cú đêm nữa và cũng phải tập dậy rất sớm. Vì thế nên hơi hơi thường trực cảm giác đơ đơ hơi thiếu năng lượng 😪
Post này được lấy cảm hứng từ bài viết chia sẻ rất hay đến từ bạn
Rất thường xuyên mình nghĩ về chuyện xảy ra đối với bản thân đều là việc cần để xảy ra, bất kể có tốt - xấu (theo đánh giá của chính mình).
Ví dụ như giờ bị té gãy chân thì rất là bất tiện nhưng có lẽ là dấu hiệu hoặc cảnh báo cần phải chậm lại/ không hướng ra bên ngoài nhiều nữa bởi vì không đi đâu một cách bình thường được nữa.
Ở một góc độ khác, việc chậm lại một chút trước khi than thở vì những điều không may, chính là cách mỗi chúng ta học cách phản ứng và điều chỉnh trước những sự kiện không may mắn xảy ra trong cuộc sống hằng ngày.
Nhìn về hướng “thông điệp của vũ trụ”, chắc chắn những mong ước của chúng ta không bao giờ đến một cách rõ ràng và nhẹ nhàng.
Có khi cầu sức khỏe thì vũ trụ cho chúng ta bài học về ốm đau để bật ra suy nghĩ và hành động cho sức khỏe của bản thân.
Cầu sức mạnh thì chông gai xuất hiện để khả năng chịu đựng được nâng lên.
Mong tình yêu thì một mối quan hệ què quặt lại tới để biết được đâu mới là yêu thương bản thân mình.
(mình giả dụ thế thôi ạ)
Một người với cái chân đau thì chắc chỉ tập trung nghĩ về cái đau của mình. Chính vì thế tập luyện nhìn vào bức tranh tổng thể khi sự việc không hay xảy ra, hay nói cách khác nhìn vào mặt tích cực chẳng hạn?
Chính những lúc yếu đuối khó khăn ai là người giúp đỡ, tiếp sức và năng lượng cho bạn hồi phục?
Hoặc chính chúng ta sẽ là người gồng lên, vượt qua mọi thử thách để trở thành một phiên bản siêu cấp?
Mình đặt câu hỏi là tranh thủ khoảng thời gian trên đường đi làm (mình đi phượt vài chục km), nếu phản tư, suy ngẫm về những sự việc đã xảy ra thì liệu có thể phân loại tất cả vào việc tốt và cần hay không?
Rồi liệu nếu tự xếp tất cả đều tốt có phải đang “tích cực độc hại” không nhỉ?
Mình có đặt câu hỏi cho người bạn thân Chat GPT thì được câu trả lời “Đây là một thói quen tốt có thể giúp bạn phát triển cá nhân và hiểu rõ hơn về bản thân cũng như thế giới xung quanh.”
Còn bạn thì sao? Có phân loại được không nhỉ?
Có lẽ post này cũng chỉ là viết ra những suy nghĩ lủng củng của bản thân mình, mong các anh chị em có thể để lại vài dòng để chúng ta cùng trầm ngâm suy nghĩ thử? ✌️
Peace out!
Bài viết thuộc thử thách viết 30 ngày của khóa học Writing On The Net (không chính thức😆) và thử thách Viết Tiếp Sức của hội đồng-roai.
-theTunjourney-
#wotn7 #wotnalumni
Anh Tún hỏi khó quá. Em cũng hay kiểu nghĩ theo hướng tích cực kiểu nó xảy xa là cần thiết vì nó dạy mình abcxyz. Em nghĩ nó sẽ là tích cực độc hại nếu mình biết ơn cái xấu xảy đến với mình và dạy mình cái gì đó ấy. Kiểu như what doesn't kill u make you stronger quá là bullshit :)))
Cái này e học đc từ chị Wendy đợt online wotn HN. Kiểu nó xảy ra, ừ nó dạy mình đấy. Nma nếu nó k xảy ra thì cs và tâm hồn của mình còn healthy, lành lặn hơn anh nhể?
Azzz dài quá. Ncl với e, e nghĩ nó toxic khi mình nhìn mọi thứ đều là biết ơn, biết ơn mọi điều đến với mình?? Kiểu phải chọn lọc... Biết ơn điều tốt thui.