Xin chào mọi người, chúc cả nhà một cuối tuần mát mẻ, trời cũng bắt đầu nóng lắm rồi nhỉ ✌️
Dạo này mình suy nghĩ về những nỗi niềm và ký ức, ngẫm nghĩ sơ sơ thì kết luận được là mình đã từng bị tổn thương vì không được công nhận các bạn ạ.
Tổn thương khi không được công nhận xứng đáng là gì?
Tổn thương khi không được công nhận xứng đáng "invalidation trauma" hoặc đôi khi được đề cập trong bối cảnh tổn thương tâm lý liên quan đến việc bị phớt lờ, phủ nhận giá trị, hoặc không được thừa nhận cảm xúc, nỗ lực, thành tựu.
Đây là cảm giác đau đớn về mặt cảm xúc khi một người cảm thấy giá trị, cảm xúc, trải nghiệm, hoặc nỗ lực của họ bị xem nhẹ, phủ nhận, hoặc không được công nhận bởi người khác (gia đình, bạn bè, đồng nghiệp, xã hội...). Tổn thương này có thể xảy ra từ những sự việc đơn lẻ hoặc lặp đi lặp lại, có thể dẫn đến tác động lâu dài lên tâm lý.
Ví dụ:
Một đứa trẻ bị cha mẹ phớt lờ khi chia sẻ cảm xúc buồn bã ("Đừng làm quá, có gì đâu mà buồn").
Một nhân viên làm việc chăm chỉ nhưng không bao giờ được sếp công nhận, thậm chí bị phê bình không công bằng.
Một người chia sẻ câu chuyện khó khăn của mình nhưng bị bạn bè bác bỏ ("Ồ, chuyện đó bình thường mà").
Như lần gần đây nhất, mình được lên chức (cơ bản là nói thế cho dễ hiểu, thực tế là được bổ nhiệm sau khi thi đậu một kì thi - một vài người còn đãi mừng tốn cả chục củ) nhưng mà bố mẹ mình chỉ coi đó là việc “học hành đàng hoàng thì phải đậu được thôi”, thêm một vài sự kiện trong nhà vào đêm trước khi làm lễ (vâng, mình được tổ chức hẳn lễ trao quyết định hẳn hoi) làm mình phát bực lên.
Hôm ấy vẫn phải lọc cọc làm việc tới tối vì ngày mai việc hết hạn như bò dí (ôi nhìn các bạn xung quanh khỏe khoắn sửa soạn áo quần lễ phục còn mình thiếu ngủ lờ đờ chán vãi đạn).
Mặc dù mình biết không phải bố mẹ không quan tâm về sự kiện đó, vì mình cũng không nói nhiều về nó lắm, chỉ thông báo những việc như sắp đi thi, đã có điểm, điểm đủ đậu rồi. Và như vừa kể ở trên, tâm lý của các cụ coi việc này “phải đạt được”, “đến mùa là gặt thôi” đã vô hình trung làm những nỗ lực của mình bị bay biến.
Hay là vào năm ngoái có vài tháng mọi công việc của mình được coi là “còn non, chưa biết gì” (thì đúng là còn non thật vì nhiều dạng vụ việc lần đầu tiên đụng tới; nhưng mà nếu đúng quy trình thì mình phải làm việc theo 4 cấp; mà lúc đó phải bỏ đi 1 người senior, mình làm việc trực tiếp với lãnh đạo - coi như trình tự chỉ còn 3 cấp). Rõ ràng và đúng sự thật là đứa bị đánh giá “còn non” phải đứng lên gồng gánh rồi méo được công nhận.
Hay như vào năm lớp 12 mặc dù vẫn cố gắng theo kịp mức độ học của cả lớp về môn toán (lớp mình chúng nó chuyên khối A, B còn mình chọn thi khối D), chỉ một lần lên bảng không làm được bài (thầy toàn cho cấp độ toán cao cấp) mình bị nói: “Không làm được thì giờ chuyển khối C thi à?" ôi giời nghĩ lại mà nó vẫn đau.
Thực sự là đã là người trưởng thành thì những chuyện này không là gì nhưng nhìn nhận về góc độ tâm lý, nhiều vết xước tương tự như thế này cứ tích tụ, tích tụ dần cũng làm ảnh hưởng đến sự chia sẻ, tích tụ không ít cảm xúc tiêu cực với những khoảnh khắc không được đánh giá đúng năng lực
(cùng với người đánh giá sai lè ấy).
Băng qua cảm xúc
Mình nghĩ trong phản xạ tự nhiên mình cũng đã từng thấy thất vọng khi không được công nhận, hoặc do tính cách lạc quan sẵn có của cung mặt trời Nhân Mã (kiểu bố mày cần đách gì ai khen).
Nhưng giờ mình biết bỏ qua nhanh chóng sự tiêu cực, học cách tìm niềm vui nho nhỏ khác từ chính những gì mình làm, không cần phải đợi ai khen nữa; rõ ràng có nhiều thứ để làm hơn là buồn.
Mình thấy chỉ cần mình biết mình cố gắng là đủ rồi, đúng không?
Trộm vía, để mà nhìn nhận thì mình không bị ảnh hưởng có tính nghiêm trọng gì, chỉ là biết đến và nhận ra cảm xúc tổn thương vẫn là một điều cần thiết, bởi
Biết mình đến hiểu mình là một cuộc hành trình dài
À thôi để kể câu chuyện có hậu (?), về công việc năm ngoái mình đơn giản chấp nhận việc không được đánh giá đúng và nói lời tạm biệt với việc “gồng gánh” cho một “chiếc thuyền đang chìm nghỉm”; và giờ nó chìm thật 🤣
Mình tò mò, các bạn có cách nào để tự động viên bản thân khi cảm thấy không được công nhận không?
Hãy để lại cách cho chúng ta cùng nhau học với ✌
Peace out!
-theTunjourney-
#Vietiepsuc #WOTNAlumni
Bài viết thuộc thử thách Viết Tiếp Sức mùa thứ 3 của Writing On The Net Alumni.
không được đánh giá đúng và nói lời tạm biệt với việc “gồng gánh” cho một “chiếc thuyền đang chìm nghỉm”; và giờ nó chìm thật 🤣
=> đây là trời thương nhân vật chính đó em à 🥰
Khi nhận phản hồi "không như mình mong đợi" thì mình không có tự động viên, mà mình lấy giấy bút ghi nó xuống, lúc ghi lại mình đủ bình tĩnh hơn để nhìn nhận có phải do mình làm chưa đủ tốt không, nếu như vậy thì sửa chữa nó thế nào, còn nếu nó holycrap thì chỉ việc "gạch ngang".